Hung
thủ vs hung thủ 26: Ka Lula
Sau khi áp giải Ben đi, mọi người tập trung trong phòng
khách.
“Hiện tại việc cấp bách, chính là phải tiêu diệt Wolf.” Bạch
Ngọc Đường nói, “Bất quá hình như có chút làm to chuyện?” Vừa nói, vừa nhìn Âu
Dương Xuân cùng Mason bên cạnh.
“Đúng vậy.” Mason có chút khó xử nói, “Không phải tôi
nói, pháo đài của Wolf trên đảo cũng không biết hỏa lực mạnh đến mức nào, hơn nữa
vạn nhất chiến tranh xảy ra, mọi chuyện phát triển thành chuyện lớn, tuyệt đối
không thể dọn dẹp sạch sẽ được.”
Âu Dương Xuân cũng gật đầu, “Không thể đấu công khai.”
“Không đấu công khai chẳng lẽ đấu ngầm sao?” Triệu Hổ hỏi,
“Phương pháp đấu ngầm thế nào đây?”
“Lợi dụng người của Wolf.” Triển Chiêu vẫn im lặng đứng một
bên bỗng nói, “Hung thủ đối hung thủ.”
“Cậu nói là dùng mấy tên người sói bắt được kia?” Bạch Ngọc
Đường hỏi, “Nhưng mà trên tay chúng ta chỉ có hai người sói, có đủ dùng không
a?”
Triển Chiêu lắc đầu, “Không phải muốn lợi dụng bạo lực giữa
người sói để giải quyết vấn đề, mà là lợi dụng phản lý luận cùng phản ám kỳ,
khiến nội bộ Wolf hỗn loạn, chỉ cần hắn không có sức chiến đấu, giải quyết một
mình Wolf sẽ đơn giản hơn.”
Mọi người đồng ý, cảm thấy thực khả thi.
“Nhưng cũng khá khó thực hiện được.” Triển Chiêu khẽ nhíu
mày, nói, “Chúng ta không biết nhân viên thành lập WOLF, nội bộ bên trong… Nếu
muốn có nhiều manh mối hơn trong phương diện này, cần có người có thể trực tiếp
tiến vào đám người WOLF… Lẻn vào.”
“Có một người hẳn là rất rõ ràng.” Triệu Tước ngồi một
bên nhàn nhã uống trà cười nói, “Hắn hiểu Wolf nhất, hơn nữa cũng có thể cung cấp
tất cả những trợ giúp cần thiết chúng ta cần, hắn là người muốn tiêu diệt Wolf
nhất trên toàn thế giới.”
Bạch Ngọc Đường cùng Triển Chiêu liếc nhìn nhau một cái,
càm thấy Triệu Tước nói hoàn toàn có đạo lý, người này là —— Ka Lula.
“Theo tính cách của Leonard, hắn khẳng định đã dùng người
truyền tin ra ngoài, nói cho Ka Lula biết trụ sở của Wolf.” Bạch Ngọc Đường dụi
điếu thuốc, nói, “Mà theo tính cách của Ka Lula, rất có thể sẽ phát động ác chiến
bằng hỏa lực giữa người của TVA cùng WOLF. ”
“Lưỡng bại câu thương, sau đó Leonard đắc lợi sao?” Triển
Chiêu hỏi.
“Tất nhiên.” Cặp song sinh nói, “Bất quá, từ căn cứ mà
WOLF bị bại lộ, thế lực của Ka Lula hẳn là có thể thắng được Wolf, nhưng Wolf
có người sói, song phương vẫn còn cân bằng.”
“Nếu chúng ta tìm Ka Lula hợp tác…” Triệu Trinh nhìn Bạch
Ngọc Đường, “Hẳn là có thể giải quyết Wolf.”
Bạch Ngọc Đường nhìn Âu Dương Xuân, Âu Dương Xuân nhìn
Mason, Mason dở khóc dở cười, “Chúng ta là cảnh sát… Tìm phần tử khủng bố hợp
tác a? Loại trừ còn nghe được.”
“Hẳn là không cần chúng ta tìm hắn.” Triển Chiêu thấp giọng
nói, “Ka Lula có thể sẽ tới tìm chúng ta…”
Vừa dứt lời, di động của Bạch Cẩm Đường vang lên, vừa ấn
nút nghe, đã chau mày.
“Sao vậy?” Công Tôn hỏi anh.
Bạch Cẩm Đường quay lại nhìn Triển Chiêu cùng Bạch Ngọc
Đường nói, “Ka Lula ở dưới chân núi, hắn nói hắn muốn tới làm khách.”
“Thật sự đến đây?” Mọi người nhìn Triển Chiêu.
“Thế nào?” Cặp song sinh hỏi, “Mời hắn vào hay là đuổi hắn
đi?”
Triển Chiêu nhìn Bạch Ngọc Đường, nhún nhún vai với anh,
“Cậu là tổ trường, cậu quyết định.”
“Mời hắn vào đi.” Bạch Ngọc Đường nói, “Đây là hợp tác
đôi bên cùng có lợi, hơn nữa nếu thí nghiệm của Wolf mỗi ngày một cao cấp hơn,
mạng lưới quan hệ lại càng rắc rối khó gỡ, nhanh chóng diệt trừ mới tốt!”
Bạch Cẩm Đường gật gật đầu với cặp song sinh, cặp song
sinh xoay người đi ra ngoài đón khách.
Bạch Ngọc Đường nhìn bốn phía, nói, “Tôi cùng Miêu Nhi, đại
ca, Âu Dương còn cả Triệu Tước ở lại, những người khác lên trên lầu chờ một
chút.”
Mọi người vui vẻ đồng ý, xoay người lên lầu, Mason vì
tránh phải xấu hổ, cũng theo mọi người lên lầu.
“Cậu ở lại.” Bạch Cẩm Đường đột nhiên kêu Triệu Trinh.
Tất cả mọi người có chút khó hiểu, Triệu Trinh cũng cười,
“Để làm gì? Muốn tôi ở lại biểu diễn ảo thuật trợ hứng?”
Tất cả mọi người nhịn cười.
“Nói vậy cũng không sai.” Bạch Cẩm Đường nói, “Theo tôi
được biết, Ka Lula là một kẻ siêu cấp mê ảo thuật, trong danh sách ảo thuật sư
hắn thích nhất người đứng đầu tiên chính là cậu.”
Triệu Trinh chọn chọn mi, “Ân, vậy rất vinh hạnh, anh muốn
tôi □ hắn?”
“□ thì miễn đi, nhưng cậu ở lại có lẽ cũng tốt hơn.” Bạch
Cẩm Đường nói.
Triệu Trinh gật đầu, ngồi xuống ghế sofa, Tiểu Bạch ở
phía sau xông vào có chút lo lắng, Công Tôn kéo cậu lên lầu, trước khi vào
phòng, Bạch Trì hỏi Công Tôn, “Thật sự muốn Trinh dùng □ a?”
Công Tôn bật cười, “Làm sao có thể, chỉ là thích ảo thuật
mà thôi, cũng không phải thích cậu ta.”
“Vậy… Nếu thích ảo thuật của cậu ấy, cũng có thể sẽ thích
cậu ấy đi?” Bạch Trì có chút mất hứng, “Cậu ta tên đó cũng không có gì thần kỳ
a.”
Công Tôn nhịn không được cười, trêu Bạch Trì, “Trì Trì, cậu
ghen a?”
Bạch Trì nhìn Công Tôn, “Ân… Không có a.”
“Nhưng cậu cùng Triệu Trinh lúc xa lúc gần, luôn cảm giác
không có quỹ đạo… Triệu Trinh lớn lên đã lộ ra bộ mặt hoa hoa công tử
(playboy), có thể đối với cậu đặc biệt như vậy thật sự là không dễ dàng.”
“Có gì đặc biệt a…” Bạch Trì đỏ mặt.
Công Tôn lắc đầu, tiến đến gần Bạch Trì thấp giọng nói,
“Cậu nếu thực sự thích, cũng đừng cố chấp cự tuyệt người ta thiên lý chi ngoại,
chỉ sợ sẽ không còn chỗ mà hối hận a.”
“Thật vậy sao?” Bạch Trì càng lo lắng, ghé qua khe cửa
quan sát tình hình dưới lầu.
Không bao lâu, một chiếc xe có rèm màu đen chạy đến cửa
biệt thự Bạch Cẩm Đường, cặp song sinh đứng ở cửa, chỉ thấy cửa xe vừa mở, từ
ghế phía trước có hai người đàn ông mặc âu phục màu đen, vừa thấy đã biết là vệ
sĩ được huấn luyện nghiêm chỉnh. Mọi người trong SCI ở trên lầu nhìn qua cửa sổ,
Tương Bình khẽ nhíu mày, mở máy tính ra xem một chút, nói, “Oa, hai vệ sĩ này
trước kia đều là quán quân vô địch a.”
“Thật hay giả?” Những người khác cũng tò mò mà ngó qua,
“Đùa sao, tìm nhà vô địch đến làm vệ sĩ?”
“Đây không phải còn lợi hại hơn cả Leonard sao?” Không biết
ai đột nhiên nói một câu, mọi người đồng thời nghĩ tới Leonard quơ được một cây
súp lơ chói lọi Eugene, đều không nói gì… Địa vị của thủ lĩnh Mafia tràn ngập
nguy cơ a.
Sau khi hai vệ sĩ xuống xe, một người đứng ở phía trước
ba bước, một người đi xuống phía sau mở cửa xe, theo sau, một người đi ra.
“Có phải Ka Lula không? Thực mẹ nó trẻ a.” Triệu Hổ đứng
cạnh cửa sổ nhìn xuống, chỉ thấy trong xe, một người thanh niên cao gầy, một đầu
tóc đỏ dài, mặc một kiện tây trang màu đen, bộ dạng giống người châu Á… Chẳng lẽ
là hậu duệ của người gốc Ấn huyền thoại sao?
“Oa, thúc thúc này thật đẹp trai nha.” Tiểu Dương Dương
ngồi trên ghế sofa ôm Lisbon tò mò nhìn xuống phía dưới.
Bạch Trì đi tới nhìn thoáng qua nói, “Cái kia… Như vậy
cũng tính là rất tuấn tú sao?”
“Hẳn là như vậy.” Lạc Thiên nói, “Sao lại có cảm giác
phong cách ăn mặc có chút giống Triệu Trinh đi.”
“Là fans thật sao.” Công Tôn không nặng không nhẹ nói, “Học
thần tượng phong cách ăn mặc cũng thật bình thường đi.”
“Cũng không phải rất giống.” Bạch Trì nhỏ giọng nói thầm,
“Hắn không có đẹp trai bằng Triệu Trinh.”
“Ân?” Lạc Dương nhìn Bạch Trì nói, “Ân, ngày đó Hân tỷ tỷ
có phân loại cho cháu một chút a.”
“Phân loại cái gì?” Mọi người tò mò hỏi Lạc Dương.
“Ân… Hân tỷ tỷ nói, Triển thúc thúc cùng Bạch thúc thúc
là thuộc loại thiên chi kiêu tử hoàn hảo,
một người nghiêng về văn một chút, một người nghiêng về võ một chút. Công Tôn
thúc thúc là thuộc loại lãnh diễm, Bạch đại thúc thúc là kiểu đế vương trưởng
thành. Triệu Trinh thúc thúc là kiều tà mị, hai thúc thúc song sinh muốn làm kiểu
quái đản, Mã Hán thúc thúc là kiểu lãnh khốc, Triệu Hổ thúc thúc là kiểu chất
phác, Trương Long thúc thúc là kiểu lưu manh, Vương Triều thúc thúc đã kết hôn,
thuộc kiểu mẫu người chồng tốt, ân, Tương Bình thúc thúc là kiểu trạch nam(n~
ng chỉ biết ngồi nhà ôm máy tính), sau đó là ba ba là đại thúc uy mãnh, cháu là
loại đáng yêu.”
Mọi người há miệng nghe Dương Dương nói xong, Mã Hán đưa
tay vỗ Lạc Dương, còn nghiêm túc nói, “Anh đừng để trong lòng a!” Lạc Thiên
càng đang chết chìm trong câu vừa rồi, “Uy mãnh đại thúc” mang đến kích động rất
lớn, thật lâu không thể tự khôi phục được, cảm giác bị tổn thương nghiêm trọng…
Vì sao mới ba mươi tuổi đã bị kêu thành đại thúc? Nhưng nghĩ ba mươi tuổi rồi
không gọi là đại thúc thì là cái gì?
“Vậy… Tôi thì sao?” Bạch Trì có chút sốt ruột kéo Lạc
Dương hỏi, “Tôi thuộc loại nào?”
“Hân tỷ tỷ nói anh cũng giống em, là nam hài tử không phải
đàn ông.” Tiểu Dương Dương đắc ý nói, “Bạch Trì ca ca là loại ngốc bẩm sinh
đáng yêu.”
Miệng Bạch Trì đều đã méo, ôm cái Lisbon bên cạnh nghĩ
không ra, tự nói thầm… “Triệu Trinh là loại đẹp trai tà mị, mình là ngốc bẩm
sinh hơn hai mươi tuổi còn bị nói là tiểu hài tử đáng yêu…” Đả kích so với Lạc
Thiên còn lớn hơn.
Lạc Dương thấy vẻ mặt Lạc Thiên thực bi thương, liền nhào
lên nói, “Ba ba, ba không cần khổ sở, Hân tỷ tỷ là chị ấy là đại thúc điều khiển.”
“Khụ khụ…” Toàn bộ mọi người đang uống nước bắt đầu ho
khan, Mã Hán cúi đầu nghiêm túc nói với Lạc Dương, “Dương Dương, cháu về sau
tuyệt đối đừng cùng Hân Hân học mấy thứ
linh tinh này nữa !”
“Ân? Vì cái gì a?” Lạc Dương nghiêng đầu khó hiểu, “Cháu
cảm thấy chị ấy nói rất có đạo lý nha.”
…
Mọi người còn đang cười đùa, Bạch Trì có chút mất mác đi
tới cảnh cửa, nhìn xuống xem.
Ka Lula rất đại khí, để hai vệ sĩ lưu lại ở cửa, một mình
đi theo cặp song sinh vào trong phòng.
“Bạch… Đã lâu không gặp.” Ka Lula bắt tay cùng Bạch Cẩm
Đường, Bạch Cẩm Đường cũng tiếp tay hắn, cũng không biểu hiện ra rõ ràng là
thích hay không thích, lập tức giới thiệu từng người một cho hắn.
“Nga… Âu Dương cảnh quan.” Ka Lula bắt tay với Âu Dương
Xuân, “Ngưỡng mộ đã lâu.”
“Đây là Bạch Ngọc Đường.”
“Em trai Bạch?” Ka Lula gật gật đầu, “Ngưỡng mộ đại danh
đã lâu.”
Bạch Ngọc Đường gật gật đầu, cũng không nói gì.
Sau đó là Triển Chiêu, Ka Lula đánh giá một chút, hỏi Bạch
Cẩm Đường, “Đơn thương độc mã tiến vào pháo đài của Ben, đem người thu dọn sạch
là chính là cậu ấy?”
Bạch Cẩm Đường chọn chọn mi, nói, “Cậu đừng nghe Leonard
nói hưu nói vượn.”
Triển Chiêu lưu tâm quan sát Ka Lula một chút, cảm thấy hắn
quả thực trẻ, cảm giác chỉ khoảng hơn ba mươi tuổi, đặc biệt cái đầu hồng kia,
vô cùng chói mắt, chắc là đã nhuộm, người
mang huyết thống Ấn Độ đều có tóc đen.
“Triệu Tước.”
Ka Lula sửng sốt, nhìn chằm chằm Triệu Tước một chút,
nói, “Anh chính là Triệu Tước a?”
Triệu Tước đối với ánh mắt của hắn, cũng lười đứng dậy từ
ghế sofa, bưng cái chén uống trà.
“Này chắc cậu biết đi?” Bạch Cẩm Đường chỉ Triệu Trinh
đang đứng cạnh sofa.
“Ách…” Trên mặt Ka Lula lộ ra sợ hãi lẫn vui mừng, tiến
lên bắt tay với Triệu Trinh.
Bạch Trì trên lầu đang chăm chú quan sát, quả thực có
chút bất mãn, chợt nghe thấy Công Tôn bên cạnh nói, “Quả nhiên vô luận có địa vị
như thế nào, thấy thần tượng đều khẩn trương a.”
Bạch Trì không nói câu nào, vẻ mặt mất hứng.
“Hôm nay thật là một ngày không tồi.” Ka Lula vừa lòng ngồi
xuống ghế sofa, nhìn nhìn mọi người, nói, “Nếu trên bàn có thể có một cái đầu
sói của Wolf, sau đó cùng nhau uống rượu, thật là tốt.”
Bạch Ngọc Đường cùng Triển Chiêu còn có Âu Dương Xuân đều
là cảnh sát, đột nhiên nghe thấy phương
thức nói chuyện của tiêu chuẩn đại ca giang hồ, thật sự có chút không quen.
“Cậu tới là vì Wolf.” Bạch Cẩm Đường nhìn ra Bạch Ngọc Đường
cùng Triển Chiêu tựa hồ cũng không quá thích thái độ của Ka Lula, nhưng cũng
khó trách, tính tình Ka Lula vốn tàn nhẫn dị thường, cho nên đại đa số mọi người
đều không thích hắn.
“Đương nhiên.” Ka Lula cũng đi thẳng vào vấn đề, “Tôi cứ
nói thẳng luôn, Wolf tôi nhất định phải giết, kẻ đã phản bội tôi tôi sẽ không bỏ
qua, nhưng đám biến chủng trong tổ chức của Wolf… Tạo ra khá nhiều phiền phức với
tôi.”
Bạch Ngọc Đường cùng Triển Chiêu liếc nhìn nhau —— Ka
Lula này cũng thật thẳng thắn quá đi.
“Tôi muốn hao tổn ít nhất để giải quyết Wolf, vừa vặn
hành động của hắn cũng chọc giận tới cảnh sát, nhiễu loạn trật tự của thế giới
tươi sáng… Cho nên tôi muốn cùng hợp tác với các người tiêu diệt hắn.”
Bạch Ngọc Đường nghe xong, gật gật đầu, “Có thể hợp tác.”
“Thẳng thắn!” Ka Lula vừa lòng gật đầu, nhấc chân, chỉ
tay vào Bạch Ngọc Đường cùng Triển Chiêu, nói, “Hai người tôi vô cùng thích,
chúng ta sẽ nói một ít quy tắc chi tiết để hợp tác!” Sau đó lại chỉ vào Bạch Cẩm
Đường nói, “Tôi nợ cậu một chuyện, sau này sẽ trả… Về phần cậu…” Nói xong, chỉ
chỉ Triệu Trinh, “Thảo luận xong tôi muốn mời cậu đi ăn cơm.”
Triệu Trinh nghĩ nghĩ, ngẩng đầu nhìn thoáng qua trên lầu,
Bạch Trì đứng sau cánh cửa, sắc mặt không biết bao nhiêu khó coi, chợt nghe thấy
Triệu Trinh thản nhiên trả lời Ka Lula “Được.”
“Ha ha ha…” Ka Lula cười ha ha, “Hôm nay thật sự rất đáng
chúc mừng!”
Bạch Trì đứng sau cửa, sắc mặt xanh mét, nhìn thấy một
cái gối ôm rớt bên cạnh, nhấc chân, đạp!
No comments:
Post a Comment